Trinh nữ chết thảm, rắn có mào và hàng trăm bộ xương trong trận đồ khiến máy móc hiện đại trở nên vô dụng
Thần xà có mào
Ông Nguyễn Văn Son, chủ khu du lịch Tràng An Cổ và cũng là cha đẻ của khu du lịch Tràng An (Ninh Bình) nổi tiếng Việt Nam bây giờ tin rằng, chính tiền nhân đã dẫn dắt ông gặp hết chuyện lạ này đến chuyện lạ khác, để rồi phát hiện ra trận đồ trấn yểm, mà theo ông, còn phức tạp, kinh hoàng hơn trận đồ trấn yểm sông Tô Lịch, từng gây ầm ĩ cả nước nhiều năm trời. Cơ duyên đầu tiên tác động vào tâm trí của ông, là việc gặp một người đàn bà bí ẩn vào năm 2002. Bà này tên là Nhàn, nhà ở cách Tràng An chỉ 5 km. Đợt đó, có mấy bà đi lễ đền Trần, gặp ông Son, bà bảo: “Ơ, đúng là anh rồi. Anh là con cháu tướng Nguyễn Bặc đấy. Các cụ chết ở đây thảm lắm. Các cụ bảo anh được chọn để khai sáng khu vực này. Đây là khu vực quan trọng của quốc gia, nên anh làm gì cũng phải đến nơi đến chốn vào nhé”. Nghe bà này nói thế, ông Son còn mắng: “Bà này lắm chuyện, định mượn thuyền thì cứ mượn, lại còn phải nói vớ vẩn”. Rồi bà cụ này mượn thuyền chèo dọc sông Sào Khê, đi tìm đền Trần.
Ông Nguyễn Văn Son, chủ khu du lịch Tràng An Cổ và cũng là cha đẻ của khu du lịch Tràng An (Ninh Bình) nổi tiếng Việt Nam bây giờ tin rằng, chính tiền nhân đã dẫn dắt ông gặp hết chuyện lạ này đến chuyện lạ khác, để rồi phát hiện ra trận đồ trấn yểm, mà theo ông, còn phức tạp, kinh hoàng hơn trận đồ trấn yểm sông Tô Lịch, từng gây ầm ĩ cả nước nhiều năm trời. Cơ duyên đầu tiên tác động vào tâm trí của ông, là việc gặp một người đàn bà bí ẩn vào năm 2002. Bà này tên là Nhàn, nhà ở cách Tràng An chỉ 5 km. Đợt đó, có mấy bà đi lễ đền Trần, gặp ông Son, bà bảo: “Ơ, đúng là anh rồi. Anh là con cháu tướng Nguyễn Bặc đấy. Các cụ chết ở đây thảm lắm. Các cụ bảo anh được chọn để khai sáng khu vực này. Đây là khu vực quan trọng của quốc gia, nên anh làm gì cũng phải đến nơi đến chốn vào nhé”. Nghe bà này nói thế, ông Son còn mắng: “Bà này lắm chuyện, định mượn thuyền thì cứ mượn, lại còn phải nói vớ vẩn”. Rồi bà cụ này mượn thuyền chèo dọc sông Sào Khê, đi tìm đền Trần.
Chuyện ấy rồi ông Son cũng quên. Đến năm 2004, nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng vào Tràng An, tìm gặp ông Son, chứ không phải ông mời vào. Bích Hằng gặp ông bảo rằng, chị rất trăn trở với vùng đất này, bởi các oan hồn ở đây nhiều quá, nỗi oan chồng chồng chất chất. Ông Son bảo: “Tôi cảm thấy từ bé như có người đi theo mình. Tôi đi vào rừng mà cứ có cảm giác có người dẫn đường, hoặc có người đi sau. Leo núi, vào hang, ngủ rừng, nhưng lúc nào cũng có cảm giác ấm áp, chứ không lạnh lẽo. Lúc nào hết tiền thì y rằng tiền lại đến”. Phan Thị Bích Hằng gật đầu bảo: “Người đi theo anh là tổ tiên, đang giúp đỡ anh, chứ không có thần thánh nào cả. Rồi anh sẽ gặp được tổ tiên mình. Người sẽ hóa thân thành xà tinh. Nếu gặp được người, mọi việc của anh đều hanh thông”.
Năm 2005, một năm sau ngày Bích Hằng về Tràng An, thì ông Son đã gặp thần xà. Đợt đó, ông Son trực tiếp đi thám hiểm, ghi chép lại các hang động, viết dự án, để giới thiệu sản phẩm du lịch. Hồi trẻ, ông thường vào hang Bói săn sơn dương. Hang đó có nhiều vỏ ốc, nghĩ có người xưa ở, nên đưa vào làm điểm tham quan sẽ thú vị. Ông Son cùng một nhóm đi vào hang Bói. Ở cửa hang có một tảng đá, khá giống cái ngai vàng. Ông Son dựng tóc gáy khi thấy trên tảng đá hình ngai ấy có 2 con rắn vắt vẻo. Một con màu đỏ, thân to, đầu có mào. Một con màu xanh, nhỏ hơn, nằm uốn khúc, gối đầu lên lưng con đỏ. Ông Son chợt nhớ lại lời các cụ kể, khi xưa khi các cụ ở Tràng An vào chỗ hang Bói khai thác gỗ sửa đền vua Đinh, đã từng gặp rắn có mào. Ông Từ Khấu, người phụ trách xẻ gỗ trong rừng, đã bắt gặp con rắn lạ này. Ông đặt chiếc mâm đồng, con rắn bò vào. Các cụ nghĩ thần về, nên đưa rắn mào vào hậu cung làm lễ cúng bái. Cúng xong, rắn biến mất, không ai nhìn thấy nữa. Các cụ ở Tràng An gọi là ông Lốt, có nghĩa là một vị quan đã đội lốt con rắn để giám sát công việc tâm linh.
Ông Son nghe chuyện rắn có mào nhiều, nhưng không tin. Khi đó, trước mắt mình là một con rắn có mào trên đầu thực sự, khiến ông dựng tóc gáy. Trấn tĩnh lại, ông Son chắp tay khấn: “Nếu ngài hiển ứng, thì để con quay lại hình ngài. Còn ngài không muốn, thì mời ngài trườn đi”. Khấn xong, chờ một lúc, không thấy con rắn bò đi, nên ông Son chạy về nhà lấy máy quay phim. Lúc ông gặp rắn là 10 giờ sáng, ông chạy về nhà làm lễ cúng bái, rồi quay lại lúc 4 giờ chiều. Điều kinh ngạc là cặp rắn vẫn nằm đó. Ông Son chắp tay xin được quay phim, rồi ông đứng từ xa zoom lại, quay rõ hình ảnh con rắn có mào, loài rắn tưởng như chỉ có trong huyền thoại. Quay xong, hai con rắn ngọ nguậy, rồi trườn lên núi và biến mất. Cặp rắn vừa trườn đi, ông Son lại nghe thấy tiếng rinh rích như gà con. Lần theo tiếng kêu lạ, ông Son phát hiện một con cua rất to, màu vàng, chưa từng thấy bao giờ. Ông nhấc cua lên ngắm nghía, nó vẫn phát ra tiếng kêu rinh rích. Nghĩ chuyện lạ, ông thả cua ra, rồi về. Về nhà, ông gọi nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng vào. Bích Hằng bảo, cụ tổ đã hiển linh thành thần xà và cho gặp, như vậy, có nghĩa ủng hộ ông làm khu Tràng An.
Bộ xương trinh nữ
Sau khi dự án được lập, ông Nguyễn Văn Son cùng người em trai là đại gia Nguyễn Xuân Trường vào cuộc nạo vét sông ngòi, hang động, thung lũng để xây dựng Tràng An. Trước ngày tiến hành nạo vét, nhà ngoại cảm Bích Hằng đã về và nhiều lần nói rằng, nhìn thấy một người con gái. Người con gái này vào cung hầu hạ cô ruột vua Lê năm 14 tuổi. Năm 18 tuổi, cô hầu phổng phao, quá xinh đẹp, nên được tiến cử là quý phi nương nương, tức thiếp của vua Lê Đại Hành. Một hôm, trinh nữ này được đưa đi tắm nước thơm, được mặc đồ trắng, ăn cao lương, uống nước sâm. Mọi người tưởng trinh nữ này sẽ được gặp vua, nhưng không ngờ bị đánh thuốc mê, bị đem tế sống. Làm lễ tế xong, trinh nữ bị chôn vào hầm và 100 ngày sau thì chết. Oan hồn trinh nữ trấn giữ khu vực đó, khiến long mạch được yên. Theo lời Bích Hằng, trinh nữ này bị tế sống để đền cho oan hồn của người con gái bị triều Đinh yểm coi kho của. Vua Lê lên ngôi, đã cho người đào bới, hốt xương cốt, lấy kho của. Vì xâm phạm vào thần giữ của, tức oan hồn trinh nữ, nên nhà Lê biến loạn. Các thầy pháp đã lập đàn tế, bắt trinh nữ này đền mạng, trấn vào khu vực Tràng An, nơi mà thời Đinh và Lê coi là huyệt mạch quốc gia.
Lời nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng nói nửa thực nửa hư, toàn những chuyện ngàn năm trước, nên ông Nguyễn Văn Son nghe rồi để đấy. Thế nhưng, sự kiện kinh hãi đã xảy ra. Khi nạo vét lớp bùn ứ đọng trong một hang động ngay cạnh huyệt mạch sông Sào Khê, đã làm phát lộ một bộ xương còn khá nguyên vẹn. Bên thi hài có 3 sâu tiền cổ niên đại thế kỷ thứ 7 đến thứ 10, là tiền Tùy – Đường. Đầu bộ xương gối lên các tấm gỗ tiện tròn rất cầu kỳ. Các nhà khảo cổ đã về xem xét. Bộ răng còn nguyên vẹn, chưa mòn chứng tỏ đây là người trẻ. Các nhà khảo cổ đều khẳng định đây là người con gái, dáng cao, mảnh, rất đẹp, tuổi chỉ độ 17-18. Ông Son đã làm lễ chu đáo, an táng người thiếu nữ này ra nghĩa địa làng.
Gặp xương người là hỏng máy
Nạo vét xong hang động, thì việc nạo hút sông Sào Khê bắt đầu tiến hành. Dự án nhà nước về nạo vét sông đã có, nhưng chả biết bao giờ mới được giải ngân, nên đại gia Xuân Trường bỏ tiền làm trước. Có tới 150 chiếc máy hút bùn được huy động, rải dọc sông Sào Khê đoạn chảy qua Tràng An. Những chiếc máy này đều được mua mới tinh, do một doanh nghiệp cung cấp, bảo hành. Điều lạ lùng là, hàng loạt máy không nổ, hoặc đang hút bùn trơn tru bỗng nhiên tắt ngúm. Ông Son liên tục gọi doanh nghiệp cung ứng máy móc này xuống sửa chữa, mà chẳng ăn thua gì. Nhưng điều kỳ lạ, khi họ chở máy về nhà, máy lại hoạt động trơn tru, không có dấu hiệu hỏng hóc nào cả. Một lần, chiếc máy đang nổ bỗng tắt ngúm, ông sai công nhân nhảy xuống sông mò mẫm xem có vật gì lọt vào ống hút. Công nhân này xuống mò, nhấc lên chiếc đầu lâu. Anh này mò tiếp, thì vớt được nguyên bộ xương người. Từ bấy, ông Son rút kinh nghiệm, hễ máy đang nổ trơn tru, mà hỏng hóc bí hiểm, thì sai người xuống mò mẫm dưới lớp bùn, thể nào cũng kiếm được xương người. Theo ông Son, dưới dòng Sào Khê, chỗ nào có xương người, y rằng đã bị trấn yểm. Những vị trí đó rất linh thiêng, nên diễn ra hiện tượng kỳ quái, thậm chí hỏng cả máy móc.
Điều kinh dị nhất xảy đến với chiếc tàu hút bùn, mà doanh nghiệp Xuân Trường nhập từ Phần Lan. Ông Trường nhập liền lúc 2 cái. Một cái làm ở Bái Đính, một cái làm ở Tràng An. Đây là con tàu rất đắt tiền, cực kỳ hiện đại, hoạt động bằng điện tử. Con tàu cuốc tơi bùn đất, dị vật, rồi hút bùn thổi đi nơi khác. Thế nhưng, tàu đang chạy lừ lừ dưới lòng Sào Khê, còn cách hang Luồn mấy trăm mét, thì tự dưng chết đứng. Ông Son đã chỉ đạo đám thợ kiểm tra lớp bùn đất phía đầu con tàu hút bùn này, nhưng không thấy có nghi vấn gì. Thợ chuyên nghiệp dưới cảng Hải Phòng được điều lên, nhưng sửa mấy tháng máy vẫn không nổ. Chiếc tàu rất lớn, lại nằm ở dưới sông, nên đem lên không phải chuyện đơn giản. Sửa chữa mãi không được, ông Son đưa ra phương án tháo máy ở con tàu nạo vét sông Sào Khê, đổi máy con tàu ở Bái Đính. Điều kỳ cục đã xảy ra, đó là khi chuyển máy trên con tàu ở Tràng An lên Bái Đính, thì máy lại nổ ngon lành, còn lắp máy ở tàu nạo vét trên Bái Đính, thì máy lại hỏng. Sau mấy tháng hì hục sửa chữa, thợ lành nghề dưới Hải Phòng chào thua, bỏ về. Doanh nghiệp Xuân Trường đã liên lạc sang Phần Lan. Một kỹ sư chế tạo rất giỏi được điều sang Việt Nam làm nhiệm vụ sửa chữa con tàu này. Ông Son nhớ lại: “Tay kỹ sư người Phần Lan này sang, nhìn con tàu nhem nhuốc, hắn quát tháo ầm ĩ. Hắn bảo, con tàu cả triệu đô, mà bôi bẩn bùn đất thế này thì không chấp nhận được. Hắn bắt lau bóng loáng cả sàn tàu. Lau rửa sạch sẽ con tàu, hắn bắt đầu chỉ trỏ, sai khiến thợ tháo chỗ nọ, lắp chỗ kia. Tuy nhiên, thợ sửa tàu làm việc hì hục cả tuần, máy vẫn không nổ, các thiết bị điện tử không hoạt động, con tàu triệu đô như một đống sắt vụn. Cuối cùng, tay kỹ sư này phải cởi bỏ comple, tự tháo lắp, sửa chữa. Tuy nhiên, lại mất một tuần nữa con tàu không chịu nổ. Tay kỹ sư này đã sai nhóm thợ chuyển máy ở con tàu làm việc trên chùa Bái Đính về. Máy đưa ở Bái Đính về vẫn không hoạt động, còn máy hỏng ở Tràng An chuyển đi lại hoạt động ngon lành. Kiểm tra hệ thống điện tử trên tàu thì không phát hiện lỗi. Kỹ sư người Phần Lan lắc đầu không hiểu nổi, định bỏ về nước, thì tôi vào cuộc”.
Hôm đó là tháng 7, trời mưa sụt sùi, ông Son sai người làm mấy mâm lễ lớn, vừa cúng bái vừa khao chúng sinh ngay trên sàn con tàu hút bùn. Kỹ sư người Phần Lan nhìn cảnh ấy rất coi thường. Anh ta chỉ tin vào kỹ thuật, chứ không tin vào những chuyện siêu nhiên. Thế nhưng, điều lạ lùng đã xảy ra, ông Son vừa cúng xong, đã nghe thấy máy nổ, tàu rung bần bật. Chứng kiến cảnh ấy, kỹ sư người Phần Lan trố mắt kinh ngạc, không hiểu vì sao. Mấy công nhân thì cứ vái sống ông Son, nghĩ ông là thần thánh nhập vào.
Tuy nhiên, con tàu hút bùn làm việc nửa buổi, tiến được độ chục mét dưới lòng sông lại tắt ngúm. Sửa chữa không được, ông Son lại được triệu đến. Ông Son khẳng định rằng, dưới lòng sông chắc chắn có điều đặc biệt. Việc con tàu hiện đại hỏng máy có thể là lời cảnh báo nào đó. Ông Son yêu cầu phải dừng lại mọi công việc, tiến hành đắp bờ, tát nước, móc từng nắm bùn đoạn sông Sào Khê để tìm kiếm thông tin. Hàng ngàn cây tre, thanh gỗ được đóng xuống lòng sông, bao cát quăng xuống đắp bờ tát nước. Sau một tuần vừa nạo vét thủ công, vừa bới bùn tìm di vật, thì chiếc đầu lâu xuất hiện, nằm ngay dưới mũi tàu hút bùn, ở độ sâu tới 3 mét tính từ đáy sông. Ông Son tin rằng, đây chính là nguyên do khiến con tàu hút bùn bị hỏng một cách bí ẩn. Ông đã dự đoán được sự việc, nhưng đám thợ đào không sâu, tìm kiếm không kỹ, nên không thấy xương cốt. Đúng như tiên đoán của ông, khi đưa hộp sọ lên bờ, làm lễ an táng chu đáo, thì con tàu hút bùn hiện đại lại hoạt động.
Hộp sọ của vị tướng?
Có lẽ, do nằm rất sâu dưới lòng đất, trong tình trạng yếm khí, vi khuẩn không hoạt động được, nên hộp sọ được bảo quản rất tốt, còn rất nguyên vẹn. Một số nhà khảo cổ, nhân chủng học tìm về và khẳng định hộp sọ to, đẹp, cân đối, thể hiện đây là một người thông minh, khỏe mạnh, thậm chí là một vị tướng. Điều lạ lùng là lại chỉ phát hiện hộp sọ dưới lòng sông, còn xương cốt bộ phận khác lại không có. Ông Son đã huy động mấy chục công nhân, mở rộng diện đào bới, tuy nhiên, tìm kiếm suốt một tuần không thấy thêm mẩu xương nào. Tin rằng, chiếc đầu lâu này của vị tướng, nên ông Son sai người an táng rất chu đáo. Khi đó, một đội chuyên phục vụ án táng, di chuyển hài cốt được thành lập. Theo lời ông Son, họ mua tiểu sành, vải liệm màu đỏ. Đích thân ông đã cúng cho oan hồn này. Cúng xong, đội an táng đưa ra nghĩa địa chôn ở vị trí đã chọn sẵn.
Sự việc tìm thấy chiếc đầu lâu một cách bí ẩn rồi cũng chìm vào quên lãng, bởi tiếp sau đó, mấy chục bộ hài cốt được phát hiện, vô số điều kỳ bí liên tục ập đến khiến ông Son tất tả ngược xuôi, bù cả đầu óc. Cho đến một ngày, cách đây 2 năm, có người gọi điện thoại, xưng là Nguyễn Văn Ngô, quê mãi Bình Định. Ông này bảo rằng, thầy bói nói với ông đã đã tìm thấy đầu cụ Nguyễn Bặc ở Tràng An. Ông này hỏi ông Son có tìm thấy đầu lâu tướng quân Nguyễn Bặc (Định quốc công Nguyễn Bặc, coi việc Nội Giáp, tức là việc nội chính của triều Đinh) không? Thời gian đó, đội nạo vét sông Sào Khê và khu vực Tràng An đào lên vô số hài cốt, nên ông Son lắc đầu kêu không biết, không có chuyện đó. Rồi sự việc lại rơi vào quên lãng. Cho đến một ngày, nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng gọi điện cho ông Son bảo rằng, chị mới vào chùa Trấn Quốc và nhận được thông tin rằng, tướng quân Nguyễn Bặc đã bị nhà Lê chặt đầu, bêu đầu rồi vứt xuống sông. Phần thân con cháu đã đem về chôn cất, lập mộ. Riêng phần đầu thì thất lạc ngàn năm nay. Hiện đã có người tìm thấy phần sọ. Bích Hằng đề nghị ông Son tìm hiểu xem có ai ở Tràng An đào được đầu lâu không. Ông Son chột dạ, nhớ lại chiếc đầu lâu khiến tàu hút bùn chết máy một cách bí ẩn suốt mấy tháng. Tuy nhiên, quá trình hút bùn sông Sào Khê, cải tạo khu Tràng An, thu được rất nhiều xương cốt, nên không biết cái nào. Ông Son gặp đội quy tập dò hỏi và được ông Thám, là đội trưởng đội quy tập hài cốt khẳng định, cả trăm bộ xương được quy tập đều đầy đủ, duy chỉ có 1 chiếc đầu lâu.
Hôm đó, ông Thắm, ông Son, cùng con cháu dòng họ cụ Nguyễn Bặc có mặt ở nghĩa địa thôn Tràng An. Vì chôn nhiều mộ quá, nên ông Thắm không nhớ là ngôi nào. Ông Thắm đào 8 ngôi, đều gặp những mộ đầy đủ xương cốt, khiến mọi người sợ hãi, dựng cả tóc gáy. Ông Son bảo ông Thắm dừng lại, kẻo đào tung cả nghĩa địa cũng không được. Ông Son phát cỏ, chặt mấy cây tre ngả vào khu mộ, rồi thắp hương khấn vái. Thắp hương xong, như có linh tính, ông chỉ ngôi mộ thứ 3 ở hàng đầu tiên, sát bụi tre. Không ngờ, đào lên đúng luôn. Trong tiểu chỉ có một chiếc đầu lâu, bọc vải đỏ, còn rất nguyên vẹn. Tin rằng đây là đầu lâu của tướng Nguyễn Bặc, ông Son đưa cốt lên núi xây mộ, rồi dựng đền thờ.
Comments
Post a Comment