Posts

Showing posts from October, 2018

Căn nhà ma Số 217 Phố Tôn Đức Thắng

Image
Căn nhà mặt tiền số 217 phố Tôn Đức Thắng, quận Đống Đa, Hà Nội hoang tàn, mục nát giữa phố thị sầm uất tấp nập đã hơn mười năm nay. Ngôi nhà có kiến trúc khá đơn giản, gồm hai tầng, tầng một có hai phòng, tầng hai rộng rãi hơn nhưng toàn màu u ám với vết sơn vàng bong tróc loang lổ, khắp căn nhà sặc mùi ẩm mốc, hôi hám. Chiếc cửa cuốn ở tầng một quanh năm ngày tháng nằm bất động, ngôi nhà được ví như mặt trái của không khí tấp nập xe cộ và bụi đường Hà Nội. Khi tìm hiểu kỹ hơn về lịch sử của ngôi nhà, nhóm phóng viên không nhận được nhiều thông tin từ những người dân sống xung quanh. Chủ yếu, mọi người đều cho rằng, căn nhà trước đây đã từng là nơi tự vẫn của chính gia chủ. Bởi lẽ, khi xây dựng căn nhà, đã có rất nhiều xác chết nhưng lại không được làm lễ di chuyển đi, chính vì thế việc gia chủ tự vẫn cũng được đồn là từ nguyên do đó mà ra. Theo như lời phản ánh của người dân sống gần khu vực ấy, nhiều đêm có nghe tiếng gió hú, sột soạt thì thầm như người nói chuyện trong nhà, có ngủ ...

Ngôi Nhà Ma - 300 Kim Mã

Image
Ngôi nhà khá bề thế, xây theo kiến trúc Đông Âu, nhưng lại bị bỏ hoang một thời gian khá dài. Ba khung cửa sắt lớn hướng về phía đường Kim Mã đã gỉ sét và luôn khóa trái xộc xệch, khiến nơi đây càng thêm bí ẩn. Có người còn vạch rõ vị trí ngôi nhà “ma ám” trên ảnh vệ tinh kèm theo lời bình luận “Nhà cực xấu về mặt phong thủy. Ngay mặt tiền là một cái hiên và cái cột đỡ đâm thẳng vào trong, giống như chiếc quan tài. Cách thiết kế hoàn toàn bế khí, lại do xung sát khí từ mái hiên che phía trước đâm vào. Bởi vậy, con đường càng tấp nập thì khí càng tụ và càng tạo ra âm khí vượng dần theo thời gian”. Theo một số người dân sống gần khu vực, nơi đây vốn là bệnh viện, nhưng do quá nhiều bệnh nhân mất mạng khi đến đây, nên bệnh viện bị dẹp bỏ, khu đất để hoang. Một số cụ già sống trên đường Đội Cấn cho hay, nơi đây vốn là bãi tha ma, nhưng khi xây xong, chủ nhà không thờ cúng nên bị các oan hồn quấy nhiễu, xua đuổi. “Giờ thì đỡ hơn, chứ dạo trước chúng tôi tập thể dục buổi sớm qua đây, những đ...

Biệt thự ma bỏ hoang đèo Frenn Đà Lạt

Image
Bất cứ ai tới Đà Lạt, đi ngang đèo Prenn đều có thể thấy hai căn biệt thự kiểu Pháp cổ bị bỏ hoang nằm ẩn khuất sau những tán cây. Nhiều lời đồn đoán, hai căn biệt thự này đều là những “ngôi nhà ma” thứ thiệt, gây hoang mang cho không ít du khách tới thăm phố hoa. Theo những người già sống lâu năm ở Đà Lạt thì ngôi biệt thự ma nằm ở đầu dốc Prenn được xây dựng vào năm 1912. Chủ nhân của ngôi biệt thự này là của một tên quan ba Pháp. Hắn nổi tiếng là một kẻ thích ăn chơi trác táng. Một đêm nọ, hắn vời một cô kỹ nữ rất đẹp đến. Trong cơn say, hắn muốn chiếm đoạt cô gái. Khi cô gái tìm cách chạy trốn, hắn rút súng chĩa vào cô. Cô gái gieo mình xuống lầu tự tử… Tags: no keyword

Cuộc khai quật cả trăm hài cốt và hành trình hóa giải trận đồ trấn yểm của một pháp sư bí ẩn Hà thành

Image
Những hình khắc bí ẩn Như đã nói ở kỳ trước, khi nạo vét sông Sào Khê và khu Tràng An (Ninh Bình), tổ nạo vét gặp vô số điều kỳ lạ, khiến ai nấy phải dựng tóc gáy. Tuy nhiên, chỉ đến khi dàn máy móc tiến vào sát cửa hang Luồn, thì sự thực về trận pháp trấn yểm mới lộ rõ. Ông Nguyễn Văn Son, chủ khu du lịch Tràng An Cổ, cha đẻ của khu du lịch Tràng An kể: “Cả đời gắn bó với vùng đất Tràng An này, gặp không thiếu chuyện gì, nhưng ngẫm lại, tôi tin rằng anh linh các cụ đã dẫn dắt tôi từng bước, để khám phá những bí ẩn trong lòng đất Tràng An. Việc phát hiện ra trận đồ trấn yểm này không phải ngẫu nhiên, mà tôi tin rằng do các cụ sắp đặt”. Theo lời ông Son, khi phát hiện ra trận pháp, ông có cảm giác rất lạ, ông thấy mình phải có trách nhiệm để trông coi, giữ gìn long mạch thiêng này. Ông để lại dự án Tràng An cho người em, là ông Nguyễn Xuân Trường xây dựng, quản lý, ông về Tràng An Cổ, huyệt mạch quốc gia để xây dựng lại cơ nghiệp, nhằm bảo vệ trần đồ trấn yểm kỳ bí này. Ngày đó, dự án n...

“Oan hồn quân sỹ” đưa một phó giám đốc ở Hà Nội về Tràng An tìm trận đồ trấn yểm

Image
Mới đây, chị Nguyễn Thị Thu Hương - Giám đốc Trung tâm Truyền thông Tâm linh (cơ quan trực thuộc UIA), đã mời tôi về Ninh Bình, tham dự sự kiện Hội thảo quốc tế du lịch tâm linh diễn ra tại chùa Bái Đính. Khi xe chạy phăm phăm trên cao tốc, chị Hương mới tiết lộ rằng, nhân sự kiện này, tìm về đó, xem có gặp được cao nhân nào không. Câu chuyện cứ úp úp, mở mở, để rồi, mãi sau, tôi mới hiểu rằng, hóa ra, chị Hương cùng một nhân vật nữa trên xe, là Lê Thái Bình, tìm về Ninh Bình còn có mục đích khác. Ngày diễn ra sự kiện Hội thảo du lịch tâm linh cũng là ngày đẹp, là ngày linh khí hội tụ ở vùng đất Tràng An. Vào hội thảo trong chùa Bái Đính uy nghiêm dạo vài vòng, không tìm được nhân vật nào thực sự hiểu cặn kẽ phong thủy quốc gia, nên chúng tôi rời hội thảo, ngược ra Tràng An. Ở khu du lịch Tràng An có hai địa danh là Tràng An và Tràng An Cổ. Tràng An là khu vực mới được xây dựng, đẹp tráng lệ, thực là thiên đường dưới hạ giới. Khu vực khe núi này được đắp đập, trữ nước, các quả núi được...

Trinh nữ chết thảm, rắn có mào và hàng trăm bộ xương trong trận đồ khiến máy móc hiện đại trở nên vô dụng

Image
Thần xà có mào Ông Nguyễn Văn Son, chủ khu du lịch Tràng An Cổ và cũng là cha đẻ của khu du lịch Tràng An (Ninh Bình) nổi tiếng Việt Nam bây giờ tin rằng, chính tiền nhân đã dẫn dắt ông gặp hết chuyện lạ này đến chuyện lạ khác, để rồi phát hiện ra trận đồ trấn yểm, mà theo ông, còn phức tạp, kinh hoàng hơn trận đồ trấn yểm sông Tô Lịch, từng gây ầm ĩ cả nước nhiều năm trời. Cơ duyên đầu tiên tác động vào tâm trí của ông, là việc gặp một người đàn bà bí ẩn vào năm 2002. Bà này tên là Nhàn, nhà ở cách Tràng An chỉ 5 km. Đợt đó, có mấy bà đi lễ đền Trần, gặp ông Son, bà bảo: “Ơ, đúng là anh rồi. Anh là con cháu tướng Nguyễn Bặc đấy. Các cụ chết ở đây thảm lắm. Các cụ bảo anh được chọn để khai sáng khu vực này. Đây là khu vực quan trọng của quốc gia, nên anh làm gì cũng phải đến nơi đến chốn vào nhé”. Nghe bà này nói thế, ông Son còn mắng: “Bà này lắm chuyện, định mượn thuyền thì cứ mượn, lại còn phải nói vớ vẩn”. Rồi bà cụ này mượn thuyền chèo dọc sông Sào Khê, đi tìm đền Trần. Chuyện ấy ...

Chung cư ma Thuận Kiều Plaza

Image
Gần hai chục năm qua, những đồn thổi đầy ma mị về sự thất bại của khu cao ốc liên hợp gia cư và thương mại Thuận Kiều (Thuận Kiều Plaza) cứ chồng chất theo thời gian. Những câu chuyện về oan hồn, quỷ ám và cả sự đồn thổi về phong thủy, bùa ngải nhằm lý giải cho sự thất bại của tòa nhà đã thu hút sự hiếu kỳ của không ít người. Vậy đâu là sự thật? Kỳ bí nhất trong số này là hồi ức của một nhân viên văn phòng tên T. làm việc cho công ty Hàn Quốc thuê trụ sở tại tầng 30. Khoảng năm 2009 - 2010, lần đầu tiên T. gặp chuyện lạ là vào một buổi tối, công ty xảy ra sự cố và T. phải ở lại giải quyết tới 20 giờ. Sau khi định tắt máy ra về thì T. bỗng nghe tiếng nước chảy tại phòng bên cạnh. Cứ nghĩ là có người còn ở lại, T. cất tiếng hỏi. Không nghe trả lời, trong khi nước vẫn chảy rào rào. T. thận trọng tiến về phía bếp và bật công tắc đèn, không có ai trong đó. Rảo mắt về phía phòng tắm, cửa đóng im lìm, đèn sáng. T. nghe tiếng nước chảy nên từ từ tiến lại hỏi tiếp thì có tiếng “ừ” khe khẽ. T. n...

Ngôi nhà Số 1/5D Quang Trung, Gò Vấp

Image
Nhiều người sinh sống ở đây đều có cảm giác khác lạ khi bước vào nhà. Thậm chí có đôi vợ chồng trẻ từng sống ở đây kể lại hàng đêm thấy bóng dáng mờ ảo ngoài cửa sổ hay tiếng gió rú qua khe cửa khiến kẻ bên trong phải lạnh lưng. Người thì bất tỉnh, người thì bóng đè, đến nỗi sáng hôm sau ai nấy cũng đều mệt mỏi. Các gia đình, tập thể thay nhau chuyển đến rồi dọn đi chỉ vì nhiều điều khó lý giải. Mặc dù cơ quan chức năng đã kết luận do ngôi nhà thiếu không khí nhưng nhiều người xung quanh vẫn e dè khi nhắc tới địa chỉ này. Ngôi nhà Số 1/5D Quang Trung, Gò Vấp Kinh hoàng hơn,sau một thời gian bỏ hoang do quá nhiều người đến rồi đi, một công ty may mặc gần khu Chợ Cầu đã thuê căn nhà cho công nhân ở. Nhưng mới ngày đầu tiên, hàng chục công nhân đang ngủ nửa khuya bỗng nhiên bị ngẹt thở, cứng miệng như ai bóp cổ. Sau đó, họ được người dân xung quanh tức tốc đưa đi bệnh viện. Tags: no keyword

Bệnh Viện Ma - P3

Image
Khi cô tỉnh dậy, Thúy đã thấy mk lằm trong bệnh viện mà cô từng đến xin việc trước đó. Mẹ cô cũng thừ cửa bưng bát cháo đi vào, ân cần nói" mẹ biết con và thằng Huy yêu nhau lâu r, nhưng đã là cái số thì người ta không thể tránh khỏi..." chưa nói hết câu Thúy đã ngắt lời vội vã hỏi" s mẹ lại đưa con vào bệnh viện này?" . Mẹ cô cũng hơi rối trí đáp" ừ thì,.. thì có cái cô gì tên liêm bảo là đồng nghiệp của con rồi chỉ đường mẹ đưa con đến bệnh viện này . Mà kể cũng lạ , con vừa mới ngất đi mẹ vs bố mày còn cuống hết cả nên chưa biết phải lm gì , thì cô đó đến như thể cô bác sĩ đó biết con sẽ như vậy từ trc" . Thúy kéo tay mẹ giọng như sắp khóc lằng lặc đòi về như 1 đứa trẻ con. Thì 1 ông chú bước vào ông ta chính là viện trưởng . Biết cô là bác sĩ mới ra trường mà bệnh viện cũng đang thiếu người nên ông ta ngỏ ý thuê cô vào làm. Nhưng thúy từ chối ngay, mặc dù cô đang rất cần 1 công việc. Không cần ai cho phép cô xuống dường và ra về với thái độ rất khoát m...

Bệnh Viện Ma - P2

Image
Quay trở về phòng bảo vệ, Thúy ngồi bất động như cái xác không hồn. Anh bảo vệ cũng hiểu ra sự việc đến hỏi khẽ " thế có thật viện trưởng kêu cô làm ở phòng đó k? " . Thúy quay đầu run rẩy ns' Dạ, k sai đâu , bà ấy kêu em trông coi phòng 5 dãy nhà B " anh bảo vệ ngạc nhiên hỏi lại" cái j? Bà ấy là sao. Viện trưởng là đàn ông mà" . Nge vậy thúy càng thêm phần kinh hãi. Cô k hiểu truyện j đang sảy ra vs mk mấy ngày vừa qua. Và cũng luôn tự hỏi tại s mk phải chịu những điều như vậy. Từ bệnh viện ra về, Thúy thờ thẫn lững chững đi như kẻ vô hồn thì bỗng cô nghe thấy tiếng van xin của 1 ng ăn mày bên đường. Nhìn cụ đói rách luộm thuộm, khuôn mặt nhem nhuốc khiến cô k thể bước chân đi tiếp đc. Cô đến rút ra 1 tờ tiền 50k đưa cho cụ và nhẹ nhàng ns" trời sắp mưa r, cụ đừng ngồi đây nữa.." r khi chuẩn bị đứng lên ra về thì ông cụ ăn mày ns" chúng sẽ k để cháu sống yên đâu" . Thúy lớ ngớ nhìn ông cụ nhưng cũng chưa biết nên chả lời ra sao thì ông...

Bệnh Viện Ma - P1

Image
Thúy là 1 y tá mới ra trường . 1 công việc là điều cô rất cần bây giờ. Chạy vạy khắp nơi xin việc ở các bệnh viện lớn nhỏ nhưng kết quả không khiến cô khỏi thất vọng. Rồi 1 hôm thúy có qua 1 bệnh viện, chính xác là 1 bệnh viện cũ. Nhìn những bức tường phủ toàn rêu, cổ kính cho thấy bệnh viện xây dựng từ rất lâu r, nhưng điều quan trọng vs cô bây giờ là 1 công việc, nên k ngần ngại. Cô gái trẻ bước nhanh vào trong. Qua cổng bệnh viện anh bảo vệ cất tiếng hỏi" cô có việc j?" Thúy trả lời" k biết viện mk có cần thêm y tá k anh? " . Ng bảo vệ chỉ tay vào trong bệnh viện và nói" cô tới phòng viện trưởng, nghe nói viện đang thiếu ng, cô tới đó đi" Thúy cảm ơn và vui mừng bước vào. Qua cánh cửa 1 làn khí lạnh toát thoáng qua khiến cô rùng mình. Nhìn quanh bệnh viện sao vắng quá, cả bác sĩ và bệnh nhân lác đác có mấy ng. Ai lấy đều giữ bộ mặt ảm đạm u sầu. Cô bước vào đây gần 10' r mà dường như k ai phát hiện ra vậy, đều lững lờ qua lại. Cô tìm tới phòng viện ...

Cây Dừa Sau Sàn Nước

Image
Vào thời gian ngoại mình chuyển nhà từ Bến Tre lên Tây Ninh sinh sống cho đến ngày hôm nay, mình cũng được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Tây Ninh này. Vào cái thời gian năm 1995-1997, cái thời gian con người sống vẫn còn khó khăn, trẻ con thì giải trí bằng những thứ mà chúng nó tìm tòi tạo ra như là chơi ô ăn quan, nhảy dây, trố n tìm, bắn bi, lò cò, đá thun… chính vào thời gian đó sau nhà mình chính xác là ngây cái sàn nước (quê mình gọi là cái sàn nước không biết quê các bạn gọi như thế nào, đó là nơi để mấy cái lu đựng nước, nơi để giật đồ, vo gạo, nấu cơm…) có một cây dừa. Không biết là do ai trồng hay tự nhiên nó mọc ở đây. Lúc này nó cao khoảng chừng 2-3 met gì đó. Chỉ cần đứng trên ghế là có thể bẻ trái được rồi. Nhà mình và nhà ngoại sát bên lúc đó nghèo không có tiền cất nhà nên xài chung một vách, bước qua một bước là tới rồi. Vào một ng...

Cô Gái Mang Hài Đỏ

Image
Hài đỏ Em - Cô gái mang hài đỏ "Em là cô gái mang hài đỏ Bỏ thế giới nhỏ, để yêu anh Bỏ hết tuổi xanh người con gái Vượt ngàn tự trọng chỉ cần anh" Cái lạnh của mùa tuyết London khiến những người xa xứ cảm thấy chạnh lòng và đơn côi biết mấy. Nhất là đối với một đứa con gái không có người yêu thì mọi thứ lại càng trở nên kinh khủng. Bốn mùa tuyết, bốn mùa tôi lặng lẽ ra khỏi căn hộ vào buổi sáng, đến quán quen lót dạ và nhâm nhi tách cà phê lạ vị một mình. Lâu như thế rồi mà tôi vẫn chưa thể quen với cà phê ở đây. Tôi nhớ cà phê vỉa hè Hà Nội. Nhớ cái mùi thơm nồng nàn của Hà Nội khi gió mùa Đông Bắc thổi về. Tôi nhớ anh. Mỗi khi nhớ Hà Nội tôi lại nhớ anh, bởi anh, hình bóng anh, in đậm trên mỗi con đường Hà Nội mà tôi đi qua. Muốn thôi nhớ anh thì phải thôi nhớ Hà Nội. Nhưng làm sao người ta có thể thôi nhớ nhung quê hương của mình? Tôi yêu anh như yêu Hà Nội vậy. Nói sao về anh và câu chuyện giữa tôi và anh đây nhỉ! Có lẽ bốn mùa tuyết đã phủ bớt đi và làm phôi pha đi phần...