Truyện lá thư Vạn Tượng

Cùng trong lớp học và trong tuổi con đi học, trước năm 1980, Luang prabang là một thung lũng êm ấm sinh sống với thiên nhiên. Có một đôi trai gái quen thân nhau lâu rồi tên Kham và cô gái tên Vone. Một hôm tôi thấy Kham buồn buồn tôi mới hỏi bạn chung lớp: - Có chuyện gì mà cái mặt như con chó đạp lên gãy đôi và lúm xuống thành vết chân chó vậy? Kham nói: - Gia đình bạn gái sắp sửa xuống Vạn Tượng sống và cô cũng rời nơi học luôn thì tôi mới nói: - Có gì đâu? Mùa hè nếu có tiền thì đi thăm hay chờ 2-3 năm nữa chúng mình cũng phải rời xuống đó học mà và tôi vỗ vai bạn đi vào lớp. Sau khi Vone rời đi học ở Vạn Tượng thì hàng tháng vẫn viết thơ gửi cho nhau, thời gian đằng đẳng trên thơ gửi cho nhau cả năm. Kham mỗi một lần nhận thư hay nói cho tôi nghe, tôi chỉ nói: “Nếu yêu nhau thì đừng bỏ lãng thư liên lạc nhau, ngày mai cầu duyên tới”. Và tôi vỗ lên vai bạn nhè nhẹ 2-3 cái rồi đi. Thắm thoát 9 tháng mệt nhọc trong tuổi cắp sách đi học thì đã đến mùa phượng đỏ và hè đến. Một hôm tôi đ...